29 thg 11, 2007

Bản luận cứ bào chữa của LS Lê Công Định




302f

Kính thưa Hội đồng xét xử,

Tôi, Lê Công Định, Luật sư thuộc Đoàn Luật sư TPHCM, là luật sư biện hộ cho các Luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân trong vụ án hình sự “tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” tại phiên tòa phúc thẩm hôm nay, ngày 27/11/2007. Tôi xin trình bày luận cứ biện hộ của tôi như sau:

PHẦN I

BẢN ÁN SƠ THẨM VÀ CÁC VẤN ĐỀ

1. Bản án hình sự sơ thẩm số 153/2007/HSST ngày 11/5/2007 của Tòa án nhân dân Thành phố Hà Nội đã tuyên xử hai Luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân tội “tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” trên cơ sở áp dụng Điểm a và c Khoản 1 của Điều 88 Bộ luật hình sự, theo đó xử phạt:

Luật sư Nguyễn Văn Đài, năm (5) năm tù, tính từ ngày 6/3/2007, và quản chế bốn (4) năm, kể từ ngày chấp hành xong hình phạt tù; và

Luật sư Lê Thị Công Nhân, bốn (4) năm tù, tính từ ngày 6/3/2007, và quản chế ba (3) năm, kể từ ngày chấp hành xong hình phạt tù.

Ngoài ra, Tòa sơ thẩm còn tuyên tịch thu một số tài sản cá nhân của các hai Luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân.

2. Bản án sơ thẩm được tuyên trên cơ sở các chứng cứ như sau: (a) tài liệu thu thập tại Văn phòng luật sư Thiên Ân và nhà riêng của hai Luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân, và (b) việc tổ chức những buổi thảo luận tại Văn phòng luật sư Thiên Ân.

Tòa án sơ thẩm đã nhận định nội dung các chứng cứ nêu trên là “chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam”. Tôi liệt kê dưới đây nhóm nội dung các chứng cứ mà Bản án sơ thẩm đã nêu:

(a) Hạ thấp vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản, bôi nhọ Hồ Chủ tịch và các vị lãnh đạo cao cấp của Đảng Cộng sản và nhà nước (xem Trang 5, 7, 8 của Bản án sơ thẩm);

(b) Xuyên tạc lịch sử đấu tranh cách mạng của dân tộc dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản (xem Trang 9 của Bản án sơ thẩm);

(c) Xuyên tạc tình hình thực tế tại Việt Nam (xem Trang 7 của Bản án sơ thẩm);

(d) Tiếp xúc và trao đổi thông tin về dân chủ và nhân quyền (xem Trang 6 của Bản án sơ thẩm);

(e) Ủng hộ đa nguyên, đa đảng, kêu gọi thay thế Đảng Cộng sản (xem Trang 6, 8, 9 của Bản án sơ thẩm);

(f) Tham gia và ủng hộ tích cực các tổ chức hoạt động bất hợp pháp, bao gồm “Tuyên ngôn tự do dân chủ cho Việt Nam”, “Khối 8406”, “Đảng Thăng tiến Việt Nam”, “Hội dân oan” và “Công đoàn độc lập” (xem Trang 6, 8, 9 của Bản án sơ thẩm); và

(g) Có ý thức muốn thành lập một số tổ chức, đảng phái chống lại Đảng Cộng sản Việt Nam (xem Trang 6 của Bản án sơ thẩm).

PHẦN II

NHẬN ĐỊNH VỀ CHỨNG CỨ VÀ NHÂN CHỨNG

1. Các chứng cứ nêu tại Bản án sơ thẩm không xác định được hành vi phạm tội dựa vào yếu tố cấu thành tội phạm như quy định tại Điều 88 của Bộ luật hình sự.

2. Vì chứng cứ không rõ ràng nên lập luận của Tòa sơ thẩm và vị đại diện Viện Kiểm sát thực hành quyền công tố tại phiên tòa hôm nay chủ yếu dựa trên sự suy đoán và áp đặt, nhưng lại là suy đoán theo hướng có tội.

Điều này vi phạm nghiêm trọng luật pháp Việt Nam và nền tảng của tất cả luật hình sự trên thế giới, theo đó nếu phải sử dụng chứng cứ gián tiếp nhằm suy đoán hành vi thì chỉ có thể là suy đoán theo hướng vô tội.

3. Ngày 19/11/2007 các luật sư biện hộ đã gửi đơn thỉnh cầu triệu tập 17 nhân chứng, nhưng vì lý do này lý do kia, chỉ 5 nhân chứng dự phiên tòa phúc thẩm. Về phần nhân chứng Phạm Văn Trội bị công an cản trở đến tòa làm chứng mà tôi đã lưu ý Hội đồng xét xử khi bắt đầu phiên tòa sáng nay và yêu cầu phải có biện pháp giải quyết vấn đề này, nhưng tôi chưa thấy Hội đồng xét xử có ý kiến gì cả. Đó là một sự việc nghiêm trọng, có dấu hiệu vi phạm pháp luật.

Đối với những nhân chứng không có mặt tại đây, chúng tôi không thể trực tiếp lắng nghe lời khai của họ để đánh giá các chứng cứ khác. Do vậy tôi đề nghị Hội đồng xét xử không được sử dụng các tài liệu mà họ là tác giả hoặc các công việc mà họ làm như những chứng cứ để buộc tội hai Luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân.

Lưu ý, 17 nhân chứng mà các luật sư thỉnh cầu triệu tập bao gồm:

(1) Phạm Sỹ Nguyên (vắng mặt)

(2) Nguyễn Xuân Đệ (vắng mặt)

(3) Trần Thanh (có mặt)

(4) Nguyễn Thị Hương Lan (vắng mặt)

(5) Trần Văn Hòa (vắng mặt)

(6) Đồng Thị Giang (có mặt)

(7) Khổng Văn Thành (có mặt)

(8) Nguyễn Bá Trực (có mặt)

(9) Giáp Văn Hiếu (có mặt)

(10) Nguyễn Thanh Giang (vắng mặt)

(11) Dương Thu Hương (vắng mặt)

(12) Vũ Quốc Dụng (vắng mặt)

(13) Nguyễn Đình Thắng (vắng mặt)

(14) Trần Ngọc Thành (vắng mặt)

(15) Nguyễn Văn Lý (vắng mặt)

(16) Đỗ Nam Hải (vắng mặt)

(17) Hoàng Minh Chính (vắng mặt)

4. Vì những lý do nêu trên, tôi khẳng định rằng các chứng cứ trong Vụ án này không đủ để kết luận các Luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân phạm tội “tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” theo Điều 88 của Bộ luật hình sự.

PHẦN III

PHÂN TÍCH

A. YẾU TỐ CẤU THÀNH TỘI PHẠM

1. Theo Điều 88, “chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” là mục tiêu mà hành vi “tuyên truyền” nhắm đến. Tuy nhiên, thế nào là “chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” thì Điều 88 và cả Bộ luật hình sự đều không quy định và xác định. Do đây là một khái niệm không được luật pháp minh định nên cơ quan điều tra, Viện kiểm sát và Tòa sơ thẩm đã tùy tiện suy đoán hành vi của các Luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân.

2. Chỉ trích Đảng Cộng sản Việt Nam, các vị lãnh đạo cao cấp của Đảng và Nhà nước, thực trạng xã hội, dân chủ và nhân quyền tại Việt Nam không thể được xem là “chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” vì những lý do sau đây:

(a) Không thể suy diễn theo hướng đồng hóa Đảng Cộng sản Việt Nam với Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, nếu không sẽ trái với Hiến pháp hiện hành;

(b) Bàn đến thực trạng xã hội không thể đương nhiên được suy diễn thành “chống”; và

(c) Bàn đến dân chủ và nhân quyền không thể được suy diễn thành “chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” trừ phi nhà nước đó chống lại dân chủ và nhân quyền.

3. Chưa có sự thẩm định độc lập của bất kỳ cơ quan hoặc tổ chức độc lập nào về nội dung của các tài liệu tịch thu từ nhà và nơi làm việc của các Luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân để kết luận những tài liệu đó có nội dung “chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” hay không.

Những cơ quan tham gia tố tụng đều không thể được xem là độc lập để thẩm định và đưa ra kết luận khách quan, hơn nữa cơ quan điều tra và Viện Kiểm sát không đương nhiên có quyền độc lập thẩm định và kết luận vì luật không quy định trao quyền như vậy.

Thiếu sự thẩm định khách quan cho thấy nhận định và kết luận của cơ quan điều tra và Viện Kiểm sát trong Vụ án này hoàn toàn có tính chất chủ quan và thiên lệch. Dựa vào kết luận của những cơ quan này để truy tố tội phạm và bị cáo, tôi hiểu vì sao Bản án sơ thẩm thiếu công bằng và sai lầm.

Nếu Hội đồng xét xử vẫn tiếp tục sử dụng các tài liệu đã nêu như là chứng cứ để buộc tội và xét xử, tôi đề nghị một sự tranh luận chi tiết giữa các luật sư chúng tôi và vị đại diện Viện kiểm sát thực hành quyền công tố đối với từng nội dung của các tài liệu đó tại phiên tòa phúc thẩm này để xác định xem thế nào là “chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam”.

B. THẾ NÀO LÀ “CHỐNG NHÀ NƯỚC CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM”?

1. Về phương diện pháp lý, chỉ có thể xem là “chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam” nếu hành vi bị truy tố chống lại Hiến pháp hiện hành.

2. Liệu hành vi của hai Luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân có thể xem là chống lại Hiến pháp hiện hành hay không? Tôi xin khẳng định hoàn toàn không, bởi lẽ:

(a) Đề nghị đa đảng không thể bị xem là trái với Hiến pháp.

Thật vậy, Điều 4 của Hiến pháp tuy khẳng định vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam đối với nhà nước và xã hội, song rõ ràng không nghiêm cấm việc lập đảng hoặc lập hội ngoài Đảng Cộng sản.

Để Hội đồng xét xử tham khảo, tôi xin cung cấp thông tin được báo Tuổi Trẻ số ra ngày 17/11/2007 đăng tải về việc Văn phòng thông tin Quốc vụ viện Trung Quốc vào ngày 15/11/2007 đã phát hành sách trắng mang tên “Chế độ chính đảng của Trung Quốc”, theo đó chế độ chính đảng trong tương lai gần tại Trung Quốc sẽ là chế độ hợp tác đa đảng và hiệp thương chính trị dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc.

Như vậy đề nghị một thể chế đa đảng không đồng nghĩa với việc chống lại chế độ xã hội chủ nghĩa. Trường hợp đã nêu về Trung Quốc là điều mà Hội đồng xét xử cần suy nghĩ thêm và cân nhắc thấu đáo.

(b) Ủng hộ và tham gia các tổ chức chính trị khác cũng không thể bị xem là trái với Hiến pháp.

Thật vậy, Việt Nam chưa có Tòa án Hiến pháp nên không thể tùy tiện tuyên bố hoạt động của bất kỳ tổ chức nào là bất hợp pháp và trái Hiến pháp.

Cho đến nay vẫn chưa có bất kỳ phán quyết nào của tòa án các cấp xem xét một cách riêng biệt tính chất hợp hiến và hợp pháp của những tổ chức như “Khối 8406”, “Đảng Thăng tiến Việt Nam”, “Hội dân oan” và “Công đoàn độc lập”. Do đó, việc vội vã kết luận những tổ chức này là bất hợp pháp để từ đó suy đoán hành vi ủng hộ những tổ chức đó là chống nhà nước rõ ràng thiếu cơ sở pháp lý.

(c) Kêu gọi tôn trọng và bảo vệ nhân quyền và dân chủ càng không thể bị xem là trái với Hiến pháp.

Thật vậy, nội dung các tài liệu và thảo luận của các Luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân nhằm mục đích kêu gọi thực hiện các quyền công dân và nhân quyền được quy định tại Điều 69, 70 và 71 của Hiến pháp hiện hành, theo đó công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí; có quyền được thông tin; có quyền hội họp, lập hội, biểu tình theo quy định của pháp luật; có quyền tự do tín ngưỡng; và có quyền được pháp luật bảo hộ về tính mạng, sức khỏe, danh dự và nhân phẩm.

Chỉ trích và lên án những hành động thiếu tôn trọng hoặc vi phạm các quyền công dân và nhân quyền được quy định tại Điều 69, 70 và 71 của Hiến pháp không thể bị xem là “chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam”; trái lại chỉ những hành động vi phạm quyền công dân và nhân quyền mới là chống Hiến pháp và do đó chống nhà nước.

C. QUYỀN TỰ DO BIỂU ĐẠT Ý KIẾN VÀ QUAN ĐIỂM CÁ NHÂN THEO LUẬT PHÁP QUỐC TẾ

Nhà nước Việt Nam có bổn phận tuân thủ các điều ước quốc tế đã gia nhập hoặc công nhận, đặc biệt là các công ước của Liên hiệp quốc mà Việt Nam là thành viên. Luật pháp quốc gia cần phải được ban hành, sửa đổi, giải thích và thi hành theo quy định của các điều ước quốc tế đó.

Liên quan đến Vụ án này, tôi xin dẫn chiếu các quy định sau đây của luật pháp quốc tế mà Nhà nước Việt Nam phải tuân thủ, và tôi cũng đề nghị Hội đồng xét xử tôn trọng và ghi nhận bổn phận đó của Nhà nước Việt Nam trong bản án sẽ được tuyên:

1. Công ước quốc tế về các quyền dân sự và chính trị (International Covenant on Political and Civil Rights) do Đại hội đồng Liên hiệp quốc thông qua vào ngày 16/12/1966 theo Nghị quyết số 2200 A (XXI), có hiệu lực từ ngày 23/3/1976 và Việt Nam tham gia vào ngày 24/9/1982, đã quy định long trọng quyền tự do biểu đạt ý kiến và quan điểm của cá nhân tại Điều 19 như sau:

“1. Mọi người đều có quyền giữ quan điểm của mình mà không bị ai can thiệp vào.

2. Mọi người đều có quyền tự do biểu đạt. Quyền này phải bao gồm cả sự tự do tìm kiếm, nhận và truyền đạt thông tin, ý kiến thuộc tất cả các loại không phân biệt ranh giới, dưới hình thức tuyên truyền miệng, hoặc bằng bản viết, in, hoặc bằng hình thức nghệ thuật, hoặc thông qua bất kỳ phương tiện thông tin đại chúng nào khác tùy theo sự lựa chọn của họ.” (xem bản dịch trong sách “Quyền con người trong quản lý tư pháp” do Nhà xuất bản Chính trị quốc gia ấn hành năm 2000, tại trang 38)

2. Cần lưu ý rằng trước khi bị bắt giam các Luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân vẫn đang hành nghề luật sư. Với tư cách là luật sư, họ có vai trò và quyền hạn được quy định trong bản Các Nguyên tắc cơ bản về vai trò của luật sư (Basic Principles on the Role of Lawyers) do Hội nghị Liên hiệp quốc lần thứ tám về phòng chống tội phạm và xử lý người phạm tội, tổ chức tại Havana (Cu Ba) từ ngày 27/8/1990 đến ngày 7/9/1990. Mục 23 của Các Nguyên tắc cơ bản về vai trò của luật sư quy định như sau:

Cũng như những công dân khác, luật sư được hưởng quyền tự do biểu đạt, tín ngưỡng, kết giao và hội họp. Đặc biệt, họ phải có quyền tham gia vào các cuộc thảo luận của công chúng có liên quan đến luật pháp, quản lý tư pháp, việc đẩy mạnh và bảo vệ quyền con người.” (xem bản dịch trong sách “Quyền con người trong quản lý tư pháp” do Nhà xuất bản Chính trị quốc gia ấn hành năm 2000, tại trang 110)

3. Như vậy, hành vi mà các Luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân thực hiện thuộc phạm vi các quyền công dân, quyền chính trị và quyền về nghề nghiệp mà mọi nhà nước trên thế giới phải tôn trọng và bảo vệ. Sẽ được xem là vi phạm luật pháp quốc tế nếu nhà nước nào vi phạm hoặc cản trở việc thực thi các quyền đó mà thôi.

D. LỚP HỌC VỀ NHÂN QUYỀN

Trong kế hoạch phổ biến sự hiểu biết chung và cơ bản về nhân quyền trên toàn thế giới, Cao ủy Liên hiệp quốc về nhân quyền (United Nations High Commissioner for Human Rights) đã khuyến khích các quốc gia, tổ chức phi chính phủ và nhóm xã hội tổ chức những lớp học về nhân quyền. Đây là một chương trình toàn cầu mang tên “Chương trình thế giới về giáo dục nhân quyền” (World Programme for Human Rights Education) được Đại hội đồng Liên hiệp quốc thông qua trong Nghị quyết số 59/113A ngày 10/12/2004. Với tư cách là thành viên của Liên hiệp quốc, Việt Nam lẽ ra phải thực hiện và bảo đảm việc thực hiện chương trình này.

Trên thực tế, các buổi thảo luận tại Văn phòng luật sư Thiên Ân được tổ chức trong khuôn khổ chương trình nói trên. Nội dung và tài liệu của những buổi thảo luận đó hầu hết chỉ liên quan đến vấn đề nhân quyền nói chung và vai trò của luật sư trong việc bảo vệ nhân quyền. Tôi xin nêu dưới đây nội dung của tập tài liệu mà cơ quan điều tra tịch thu (xem các Bút lục từ số 610 đến số 635):

1. Mục đích của chương trình tập huấn: đưa ra những hiểu biết cơ bản về nhân quyền;

2. “Nhân phẩm - nền tảng của nhân quyền”;

3. Xây dựng một xã hội dân chủ làm nền tảng cho sự phát triển nguồn nhân lực và nhân tài cho Việt Nam;

4. Đánh giá việc thực hiện dân chủ ở nước ta sau 20 năm đổi mới; và

5. Chương trình huấn luyện luật sư nhân quyền.

Cần lưu ý rằng tài liệu “Nhân phẩm - nền tảng của nhân quyền” của tác giả Đỗ Mạnh Tri đề ngày 20/4/2006 mà hồ sơ Vụ án đã nhắc đến nhiều lần (xem nội dung tại các Bút lục từ số 67/1 đến số 67/20) chỉ nêu khái niệm về quyền, cơ sở triết học của quyền, nhân quyền và nhân phẩm qua các thời đại.

Giảng dạy và thảo luận về nhân quyền và dân chủ dứt khoát không thể xem là “chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam”. Nhà nước Việt Nam nếu không tổ chức được những lớp học về đề tài này thì cũng không thể ngăn cản hoặc cấm đoán công dân mình thực hiện chương trình phổ quát mà Liên hiệp quốc khuyến khích trên toàn thế giới, và càng không có lý do hoặc cơ sở pháp lý nào để bỏ tù những người đảm nhiệm công việc đó hoặc gán cho họ tội danh tuyên truyền chống nhà nước.

Đ. YÊU NƯỚC CÓ PHẢI LÀ TỘI PHẠM HAY KHÔNG?

Có thể các Luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân đã công khai bày tỏ quan điểm và ý kiến riêng trái ngược với quan điểm chính thống mà Nhà nước Việt Nam đang tuyên truyền và thích nghe. Có thể suy nghĩ và nhận thức của họ tuy không xa lạ với hầu hết các dân tộc khác trên thế giới, nhưng lại đi trước so với tầm suy nghĩ chung của xã hội Việt Nam hiện tại và có vẻ trái với quan điểm chính thống, song không vì thế mà chúng ta có thể nghi ngờ ý định và động cơ của họ.

Cựu Thủ tướng Võ Văn Kiệt từng tuyên bố rằng “chính kiến khác nhau, ý kiến khác nhau là bình thường, và điều quan trọng là cần phải có đối thoại, nói chuyện với nhau một cách sòng phẳng” (xem bài trả lời phỏng vấn của Cựu Thủ tướng Võ Văn Kiệt dành cho Đài BBC ngày 17/4/2007). Ông cũng khẳng định “Tổ quốc là của mình, dân tộc là của mình, quốc gia là của mình, Việt Nam là của mình, chứ không phải là của riêng của người cộng sản hay của bất cứ tôn giáo hay phe phái nào cả. […] Có hàng trăm con đường yêu nước khác nhau. Tổ quốc Việt Nam không của riêng một đảng, một phe phái, tôn giáo nào”.

Hai vị Luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân là những nhà yêu nước và chỉ có yêu nước họ mới dám dũng cảm nói lên một cách công khai và hòa bình quan điểm riêng của mình và tìm kiếm sự ủng hộ quan điểm ấy từ những người Việt Nam yêu nước khác, ngoài Đảng Cộng sản. Hành động của họ cần được khuyến khích vì đã dám đứng lên bảo vệ niềm tin của mình.

Chính kiến có thể khác song dứt khoát không thể bị quy chụp khi xét đến ý định và động cơ. Vấn đề là liệu bắt giam họ có thể làm cho thực trạng xã hội mà họ lên tiếng tốt hơn không và liệu có dập tắt được những tiếng nói yêu nước khác hay không? Thực tế đã chứng minh rằng không.

Nếu tại một nơi nào và ở một thời điểm nào mà luật pháp xem lòng yêu nước là tội phạm, thì thay vì trừng phạt những nhà yêu nước, hãy thay đổi luật pháp ấy.

PHẦN IV

KẾT LUẬN VÀ ĐỀ NGHỊ

Thưa Hội đồng xét xử, vì những lý lẽ nêu trên, tôi với tư cách là luật sư biện hộ cho hai đồng nghiệp của tôi là Luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân, kết luận rằng không một điều luật hiện hành nào của Việt Nam tạo ra hoặc hội đủ cơ sở pháp lý để kết tội và kết án họ. Họ vô tội một cách đương nhiên.

Do vậy, tôi đề nghị Hội đồng xét xử hãy tuyên trả tự do cho hai Luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân, đồng thời trả lại tài sản của họ. Việc trả tự do cho hai vị luật sư này sẽ tôn vinh nghĩa lớn và trí tuệ nhân bản của dân tộc Việt Nam, mà Nguyễn Trãi đã từng nói trong “Bình Ngô Đại Cáo”:

“Mang đại nghĩa để thắng hung tàn

Lấy trí nhân để thay cường bạo”

Tôi xin chân thành cám ơn Hội đồng xét xử đã lắng nghe ý kiến của tôi.

27 thg 11, 2007

Tường thuật nóng từ phiên tòa xét xử 2 luật sư Nguyễn Văn Đài & Lê Thị Công Nhân




Hôm nay, 27/11/2007 tại số 48 Lý Thường Kiệt, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội đã diễn ra phiên tòa phúc thẩm vụ xét xử hai luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân. Đây là vụ án gây dư luận rất lớn cả trong và ngoài nước.

Chúng ta cũng biết, vào tháng 03/2007, LS Nguyễn Văn Đài và LS Lê Thị Công Nhân đã bị bắt giam, bị khai trừ ra khỏi Luật sư Đoàn Hà Nội và các cơ quan truyền thông như Truyền hình, Truyền thanh, Báo chí cũng đua nhau lên án hai luật sư này dù họ chưa hề bị tòa tuyên án có tội (!). Mãi đến ngày 11/05/2007, tại phiên sơ thẩm, cả hai luật sư này đã bị khép vào tội “chống phá Nhà nước” theo điều 88 của bộ Luật Hình sự, bị tuyên án 5 năm tù giam và 4 năm quản chế cho LS Nguyễn Văn Đài và 4 năm và 3 năm quản chế cho LS Lê Thị Công Nhân. Cả hai luật sư đã kháng án. Sau nhiều “chuẩn bị”, hôm nay tòa xử phiên phúc thẩm.

Từ Hà Nội, phóng viên CLB Nhà báo Tự do đã có mặt ngay tại hiện trường. Sau khi tiếp xúc, phỏng vấn một số người, chúng tôi ghi nhận tình hình như sau:

Từ sáng sớm đã có hàng trăm người dân, các phóng viên báo chí nước ngoài, thân nhân của hai luật sư đến để tham dự phiên tòa xử công khai này. Nhưng thực tế gần như không ai, ngoại trừ mỗi gia đình thân nhân của hai luật sư (bị cáo) chỉ có một giấy mời tham dự. Nhiều người bất đồng chính kiến khác bị cô lập tại gia hoặc bị ngăn cản trên đường đến tòa án . Có rất nhiều công an, an ninh thiết lập nhiều vòng vây ngăn cản bất kỳ ai có ý định tiến vào khu vực bán kính 200m quanh tòa án. Các nhà ngoại giao và một số ít phóng viên quốc tế không được trực tiếp vào phòng xét xử, họ chỉ được theo dõi qua màn hình TV. Đã có những xô xát, hành hung và bắt một số người gồm có LS Lê Quốc Quân, Nguyễn Vũ Bình, Lê Thanh Tùng và 6 người dân oan khác bị bắt về đồn công an trên đường Trần Hưng Đạo. Khoảng 30 người dân đến xem bị bắt về 110 Cầu Giấy, địa chỉ Nhà Tiếp dân của Trung ương Đảng. LS Lê Quốc Quân bị bóp cổ, dập đầu vào thành xe hơi, nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa bị đá mạnh vào hạ bộ. Riêng ông Phạm Văn Trội là nhân chứng cũng bị hành hung và chở đi. Khi nhân chứng Phạm Văn Trội bị xe công an chở đi, LS Lê Công Định có phản đối việc mang nhân chứng đi khỏi phiên tòa nhưng không được tòa đáp ứng.

2067754663_40e22bbc05
bà con dân oan tụ tập trước đồn công an phường Trần Hưng Đạo


Về thân nhân của các bị cáo mỗi người chỉ có 1 giấy mời duy nhất vào tòa án. 2 chị em gái của LTCN bị tống lên xe chở đến 110 Cầu Giấy ... và thả xuống. Hai cô đón xe ôm đi về lại hiện trường tòa án.

Phỏng vấn 1 ni sư trực tiếp chứng kiến

“Dân đến khoảng 60 người (3-4 đoàn). Công an mặc quân phục khoảng 100 người, mặc thường phục khoảng mấy trăm người. Họ đi dồn đuổi không cho bà con đứng xem. Khoảng 9h10 thì bắt một cô phụ nữ mặc áo xanh, một anh thì dẫm lên, một anh thì túm tóc dìm xuống. Bà thấy vậy hô lên "không được đàn áp phụ nữ, nếu người ta sai thì đưa về đồn giải quyết thế nào thì giải quyết". Ngay khi ấy người ta bịt mồm bà nhưng bà quơ tay phản đối thì họ bảo "nhà sư đi chỗ khác". Sau đó mọi người vẫn đứng xem rất hào hứng. Đến gần 11h trưa, công an đem 1 ô tô khách đến rồi lực lượng công an đến xô đẩy bà con lên ô tô, khoảng 30 người. Dân thấy thế tản ra rẽ vào các ngõ nên công an không dồn hết được. Sau hỏi lại thì biết là họ đưa đến 110 Cầu Giấy chỗ tiếp dân của Trung ương Đảng. Nếu cho thoải mái thì phải vài trăm người đến xem vì họ bảo ai cũng dự được thế nhưng lại toàn đàn áp không cho dự. Tôi đi ngang đồn Công an trên đường Trần Hưng Đạo mới biết thêm có khoảng chục người đang bị giữ ở đây và tình cờ cũng có 1 anh Luật sư đang bị sứt đầu mẻ trán ở đây này (là LS Lê Quốc Quân).

Tôi thấy anh này (Nguyễn Tiến Trung) đang giơ máy ảnh ra chụp thì công an không cho chụp. Phía ngoài đồn công an này cũng có khoảng 10 người khác. Chúng tôi được biết thì LS Lê Quốc Quân có mang theo một biểu ngữ bằng giấy "yêu cầu tòa xử độc lập"”.

2068544504_a4caa43163

Âm thanh phỏng vấn ni sư Thích Đàm Nghiêm

PV: Lê Thanh Tùng (Lê Ái Quốc)

PV: Nguyễn Vũ Bình

PV: Lê Thị Kim Thu + Nguyễn Tiến Trung

PV: 1 thường dân khác

Diễn biến phía bên trong phiên tòa, LS Đặng Dũng (một trong 5 năm luật sư biện hộ) cho biết :

“Trong phiên tòa chỉ toàn người của nhà nước và công an. Bên Viện Kiểm Sát có đề xuất giảm án mỗi người 1 năm, các luật sư biện hộ được trình bày tương đối suôn sẻ, LS Ng Văn Đài và Lê Thị Công Nhân được tạo điều kiện để tự trình bày tương đối thoải mái, các Thẩm phán và đại diện VKS giữ thái độ đúng mực. Tuy nhiên khoảng 10h30 tình hình hơi căng thẳng do đám dân, có tính đầu gấu, đấu tố, đã nhao nhao khoảng 5 phút mang tính đối nghịch với LS Đài và CN, nhưng LS Bùi Quang Nghiêm đã kịp thời đề nghị Tòa yêu cầu giữ trật tự". Riêng LS Đặng Dũng trình bày bị tòa ngắt lời nên LS đã phản đối và đề nghị Tòa cho ngưng việc trình bày để tiếp tục sau khi các LS khác phát biểu. Chiều nay Tòa sẽ tiếp tục các phần tranh luận với VKS trong đó sẽ có phần tự bào chữa của chính LS Đài và CN, cả hai LS Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công Nhân nói họ bị trừng phạt vì niềm tin của mình. Luật sư Lê Thị Công Nhân nói cô “luôn khuyến khích cuộc đấu tranh bất bạo động vì dân chủ”. Luật sư Nguyễn Văn Đài thì nói ông “chỉ có quan điểm khác với đảng Cộng sản Việt Nam”.

Tin giờ chót:

Sau buổi trưa thì VKS đề nghị giảm cho mỗi LS mỗi người 1 năm tù giam.
Đến chiều họ đề xuất có thể áp dụng án "treo hay gì đó" (nguyên văn lời của đại diện VKS) tuy nhiên sau khi nghị án họ đã tuyên án tù giam và giảm mỗi người 1 năm.
Theo chúng tôi thì đề nghị "treo hay gì đó" của VKS hoàn toàn khác với án tù giam (dù là đã giảm) mà Tòa đã tuyên. Kết thúc phiên tòa lúc khoảng 15h35 phút Thẩm phán Nguyễn Minh Mắn Chánh án tòa đã tuyên giảm án tù giam cho cả hai bị cáo mỗi người là 1 năm và giữ nguyên thời gian quản chế.

PVCLBNBTD

Ảnh trong phiên tòa chụp qua màn hình TV

2067755803_07e1bbacf1
xe cảnh sát dùng để hốt bà con
2067756711_4be03c06fc
bà con dân oan ngồi ngay trước tòa soạn báo "Tòa án nhân dân"
2067757999_a0026fa04e

2067760113_b14139d2fb
bà con dân oan ngồi ngay trước tòa soạn báo "Tòa án nhân dân"
2067765877_a37482542c

2067766753_824e8a3317
ở một góc đường gần tòa án
2067767859_f391217c61

2068545532_d30c7c6dc1
Sư thầy Thích Đàm Nghiêm đang tường trình sự việc

2068547014_38630e910c

2068547960_38c803623d
bà con dân oan tụ tập trước đồn công an phường Trần Hưng Đạo

2068553374_ca11b29856
con dân oan ngồi ngay trước tòa soạn báo "Tòa án nhân dân"

2068555316_70e2ba72f1
xe công an và người dân tụ tập

2068557706_266ca2beff
Công an đứng dày đặc tại các ngả đường

23 thg 11, 2007

Nhật ký hành trình lễ hội cồng chiêng Tây Nguyên diễn ra tại Buôn Ma Thuột ngày 22-11




Nhật ký hành trình ngày 22-11 Lễ hội cồng chiêng tại Buôn Ma Thuột

Sáng vừa thức dậy, chẳng kịp ăn sáng, nhóm CLB Nhà Báo Tự Do đã vội chạy ra ngay quảng trường Chiến Thắng Buôn Ma Thuột để tham gia vào Lễ Hội Đường Phố ở quảng trường Ban Mê

Các con đường đều bị chặn lại để bảo đảm sự thông suốt và an toàn cho đoàn Cồng Chiêng. Đầu tiên là những chú voi từ khắp buôn làng quanh thành phố Buôn Ma Thuột như: Lak, Buôn Đôn đến để tạo thêm vẻ hoành tráng cho ngày lễ. Đông đảo phóng viên, nhà báo của các báo địa phương cũng như Trung ương đến để ghi lại những khoảnh khắc này. Nhưng đáng kể nhất vẫn là lượng người tham dự, có cả người nước ngoài và khách thập phương.

Bên cạnh đoàn voi gồm 12 chú voi từ huyện Lak, còn có thêm đoàn Lân-Sư-Rồng tạo thêm tính nhộn nhịp và đa dạng của lễ hội. Đáng chú ý vẫn là đoàn vũ nhạc của Hàn Quốc. Chính họ đã tạo thêm vẻ đa màu sắc cho Lễ hội đường phố.

Đoàn cồng chiêng đi khắp phố phường Buôn Ma Thuột, mọi người dừng lại xem, trầm trồ thán phục những điệu cồng chiêng hùng vĩ, những điệu múa hùng dũng từ các dũng sĩ, nét mềm mại của các sơn nữ buôn làng.

Đoàn cồng chiêng còn đi quanh tượng đài chiến thắng, nhộn nhịp trong niềm vui của Tây Nguyên vào mùa lễ hội.

Sau đây là hình ảnh của các phóng viên CLB Nhà Báo Tự Do chụp lại trong buổi lễ.


dsc06568 [640x480]
Lễ mừng thọ già làng Ama H’rin ở buôn Ko D’hong

dsc06539 [640x480]
dsc06541 [640x480]

Được diễn ra ngày 22.11.2007 tại sàn diễn sát nhà của già làng Ama H’rin. Trước sàn diễn có cột nêu và các vò rượu cần cúng lễ của người Ê-đê. Già làng chính là cha của ca sĩ Y Zắc. Ông có tất cả 10 người con, gồm 4 trai và 6 gái, trong đó có 3 người ở nước ngoài (Mỹ và Canada). Lễ mừng thọ già làng vào lúc này chỉ nhằm làm phong phú thêm cho lễ hội Cồng Chiêng, vì khi gặp trực tiếp và phỏng vấn ông Ama H’rin, chúng tôi được biết lễ đúng phải diễn ra vào tháng 3 năm sau. Vì vào thời điểm này là nhằm vào mùa mưa gió, mùa lễ hội diễn ra từ khoảng tháng 2 trở đi, khi vào mùa nông nhàn của đồng bào Tây Nguyên. Đó cũng chính là lý do vì sao lễ mừng thọ có rất ít đồng bào đến tham gia, chỉ có đông đảo số đông phóng viên, báo chí và giới nghiên cứu văn hoá thích tìm hiểu.

dsc06543 [640x480]
dsc06548 [640x480]
dsc06557 [640x480]
dsc06570 [640x480]
dsc06574 [640x480]
dsc06577 [640x480]
dsc06583 [640x480]
dsc06584 [640x480]
dsc06589 [640x480]
dsc06592 [640x480]
dsc06737 [640x480]
dsc06763 [640x480]
dsc06739 [640x480]

Nhưng, những điều vừa nêu trên không làm cho buổi lễ mừng thọ diễn ra trong tẻ nhạt, với sự góp mặt của đông đảo tầng lớp báo giới, buổi lễ diễn ra trong không khí bát nháo, vì có rất nhiều phóng viên, nhà báo thiếu ý thức chiếm mất những khoảng không gian của nghệ nhân các đoàn cồng chiêng .

dsc06782 [640x480]
Phóng viên quay phim can thiệp thô bạo vào buổi hành lễ
dsc06783 [640x480]
Nhiều PV đã vào trong vòng hành lễ nên gặp phản ứng từ người của BTC
dsc06784 [640x480]
Nhiều bức ảnh báo chí sẽ dính anh chàng PV quay phim mặc áo mưa
dsc06791 [640x480]
dsc06792 [640x480]
dsc06796 [640x480]

21 thg 11, 2007

Đêm khai mạc lễ hội Cồng Chiêng Tây Nguyên

Ban Mê Thuột và Lễ hội Cồng chiêng Tây Nguyên

Nhận được tin sẽ có Lễ hội Cồng Chiêng Tây Nguyên diễn ra tại thành phố Buôn Ma Thuột và khu vực du lịch

sinh thái bản Đôn, sau khi cồng chiêng Tây Nguyên được UNESCO công nhận là Kiệt tác Truyền khẩu và Di sản Phi vật thể của Nhân loại. Quy tụ khoảng 30 đoàn cồng chiêng của các tỉnh Việt Nam và bè bạn thế giới như các nước Pháp, Lào, Hàn Quốc... Lễ hội diễn ra từ 21.11 đến 24.11. Đây cũng là một ngày hội lớn của khắp núi rừng Tây Nguyên, và các sự kiện văn hoá nghệ thuật liên hệ đến Tây Nguyên. Nhóm phóng viên trong CLB Nhà Báo Tự Do ban Du Lịch đã có mặt tại thành phố Buôn Mê Thuột vào chiều 21-11 để kịp thời ghi lại những khoảnh khắc trước khi khai mạc lễ hội sẽ diễn ra lúc 8 giờ tối.

Ảnh từ CLB Nhà Báo Tự Do Địa điểm diễn ra buổi lễ khai mạc lễ hội cồng chiêng Tây Nguyên. Đó là Biệt Điện Bảo Đại, bảo tàng văn hoá dân tộc tỉnh Daklak

Ảnh từ CLB Nhà Báo Tự Do
Những lão tượng đang tiến vào bảo tàng

Ảnh từ CLB Nhà Báo Tự Do
Nghiêm trang như đoàn quân


Ảnh từ CLB Nhà Báo Tự Do
Đang đi vào bảo tàng

Ảnh từ CLB Nhà Báo Tự Do

Ảnh từ CLB Nhà Báo Tự Do
Và....tặng vật từ các lão tượng.
Đêm khai mạc
Ngay trong đêm khai mạc lễ hội Cồng Chiêng, hàng ngàn người dân chen chúc nhau để được vào bên trong khuôn viên toà bảo tàng văn hoá dân tộc(Biệt điện Bảo Đại). Vì có sự ưu tiên cho những vị khách mời và các đoàn đại biểu các tỉnh, thế nên tất cả các cổng đều đóng kín như bưng. Mãi đến 8h tối, cổng bảo tàng mới được mở ra.
Với sự góp mặt của khoảng 30 đoàn cồng chiêng đến từ các tỉnh và nhất là có sự hiện diện của đoàn Hàn Quốc và Quốc Gia Lào, đã đem lại sự hoành tráng, đa dạng cho buổi lễ khai mạc.
Lễ hội được chia làm 2 phần: Giới thiệu các đoàn cồng chiêng và phần ca múa nhạc.
Đoàn vũ nhạc Hàn Quốc dường như được sự ưu tiên hơn cả, khi họ chiếm cả sân khấu khoảng gần 10 phút, trong khi đó, những đoàn khác ở trong nước chỉ được giới thiệu vắn tắt.
Cũng trong lễ khai mạc, còn mời những ca sỹ nổi tiếng như: Y Zắc, Y Moan, Trọng Tấn, Long Nhật, nhóm Mặt Trời Đỏ...Nhưng trên hết vẫn là giọng ca của Y Moan với sự góp mặt của dàn nhạc giao hưởng Tp Hồ Chí Minh. Đặc biệt là tác phẩm mới của Nguyễn Cường nhằm giao thoa giữa dàn khí nhạc phương Tây với dàn cồng chiêng Tây Nguyên. Nổi bật trong những ca khúc mang âm hưởng Tây Nguyễn vẫn là Nguyễn Cường.
Nhưng có sự hơi “lệch pha” đó là việc mời ca sỹ Long Nhật hát những bản tình ca của Phan Huỳnh Điểu như: Ở hai đầu nỗi nhớ vàThư tình cuối mùa thu, nó không hợp với không khí. Chất rock của Tây Nguyên không phù hợp với sự ẻo lả của ca sỹ cũng như những tác phẩm mà anh trình bày. May sao, cuối chương trình cũng được “vớt vát” chút nào với tác phẩm của Trần Tiến qua giọng ca của ca sỹ Phạm Anh Khoa với hai nhạc phẩm “ Ngựa ô thương nhớ” và “ Ngọn lửa cao nguyên”. Anh đã làm sống lại hào khí của Tây Nguyên

Ảnh từ CLB Nhà Báo Tự Do
Sân khấu diễn ra buổi lễ. Quá hoành tráng và trang trọng.

Ảnh từ CLB Nhà Báo Tự Do
Đoàn múa nhạc Hàn Quốc

Ảnh từ CLB Nhà Báo Tự Do
Đoàn ca múa nhạc tỉnh Daklak

Ảnh từ CLB Nhà Báo Tự Do
Y Zắc, đứa con cưng của buôn làng Tây Nguyên

Ảnh từ CLB Nhà Báo Tự Do
Y Moan, giọng ca đặc biệt của dòng rock

Ảnh từ CLB Nhà Báo Tự Do
Phần trình diễn của nghệ nhân, kết hợp với dàn giao hưởng từ nhạc viện Tp Sài Gòn

Ảnh từ CLB Nhà Báo Tự Do
2 cô gái trong nhóm Mặt trời Đỏ

Ảnh từ CLB Nhà Báo Tự Do
Tiết mục trình diễn thời trang trang phục 54 dân tộc
Ảnh từ CLB Nhà Báo Tự Do
Y Moan cùng với những người con của mình.

Bài viết: Mr Thiên Sầu

Hình ảnh: Điếu Cày (Hoàng Hải)

Biên tập: Hà Vũ Trọng